Chuyện Con Vịt Già

25/09/2020
chuye-n-con-vi-t-gia

CON VỊT GIÀ

Có một con vịt sống trong bầy của chủ nuôi để bán. Vịt ta thấy biết bao nhiêu đồng bạn của mình từ từ ra đi, bị bẻ cánh trói chân thảy lên xe kêu quang quác. Rồi con thì bị đem ra chợ đứng một bầy dãi nắng dầm mưa chờ người tới mua. Con thì "may mắn" được mua về cắt cổ giãy đành đạch, ú ớ mấy tiếng, máu chảy ê chề... rồi tất cả được đem luộc chín cho người cúng ông bà ông cố nội họ.

Nhìn thấy những cảnh đó Vịt ta đau đớn vô cùng, nên một hôm tìm cách trốn lên gặp Ngọc Hoàng. Vịt than thở kiếp "Vịt sinh" rồi mói cầu xin rằng :

- Bẩm Ngài xin Ngài thương mà cho con sống thọ sống dai, tránh được những tai kiếp bị cắt cổ đập đầu tội con lắm ạ.

- Được, ta sẽ cho con toại nguyện.

Thế là Vịt ta hớn hở quay về chuồng, sống an nhiên tự tại. Các con vịt khác lần lượt tới rồi lần lượt ra đi, mà chẳng ai để ý tới Vịt ta cả.

Năm tháng trôi qua, Vịt đã già. Trên đầu nó những đốm lông bạc bắt đầu mọc ra. Vịt lại bị khớp nên mỗi lần đi phải chống gậy nhìn có vẻ tang thương lắm. Thấy vậy, một chú vịt trẻ mới lạch bạch đi tới trò chuyện :

- Ủa sao Bác già vầy rồi mà con thấy bác còn ở đây vậy ?

- He he - Vịt già tự đắc - Lão nhờ Trời nên mới sống dai sống thọ vậy đấy chú em.

Vịt trẻ lắc lư đầu, ngẫm nghĩ rồi nói :

- Con có mấy câu này mong Bác đừng giận nhé.

- Chú em cứ nói, Qua đây lắng nghe .

- Dạ, loài người sinh ra là để sống và hưởng thụ những thứ ngon bổ, ví dụ như thịt vịt mình chẳng hạn. Thế nên họ mới nuôi mình. Những con vịt được nuôi, con nào cũng hớn hở mà sống, để khi bị bắt cố giãy chứ cũng biết hết số, nên cũng an nhiên mà chết, cho kiếp sau đầu thai lẹ hơn, thoát được kiếp vịt đau buồn.
Nay Bác cứ sống vầy hoài, kiếp vịt là kiếp khổ sở, ăn đất uống nước bùn, đẻ trứng mà không nuôi được con. Cả cuộc đời không hưởng được gì, khi chết lại chẳng ai thèm vì thịt dai nhách. SỐNG MÀ KHÔNG VUI, CHẾT MÀ KHÔNG CÓ LỢI CHO AI, vậy sống làm chi hỡi bác ?

Nói rồi vịt trẻ lạch bạch đi chỗ khác. Vịt già choáng cả người, nó cũng không biết mình sống kiếp vịt hoài để làm gì...Rồi nó giật mình, vớ lấy cái gương mà soi...nó nhận ra rằng mình đã vô dụng quá rồi...