Thiện căn Thức tỉnh - Thơ Hay

25/09/2020
thien-can-thuc-tinh-tho-hay

Hôm nay là hạnh phúc
Ngày mai là khổ đau.
Người tưởng được hạnh phúc
Chợt thấy biết bao sầu.

Có người tay trong tay
Rồi chợt buông chợt bỏ
Chỉ vì một chuyện nhỏ
Nhắc lại thấy vô duyên.

Có người vui triền miên
Trong bạc tiền, con cái
Tưởng rằng những thứ đấy
Còn mãi mãi bên mình.

Trời giông bão thình lình
Niềm vui rồi chợt tắt
Lệ đọng trên mi mắt
Đời khổ thế này sao?

Có người yêu biết bao
Tin vào tình mê muội
Tình yêu không có tuổi
Sẽ mãi mãi theo người

Rồi chợt tắt nụ cười
Khi tình yêu rơi vỡ
Khi con tim nức nở
Vì trôi lạc bến bờ

Có người sẵn lòng chờ
Một mối mai giàu có
Một địa vị không nhỏ
Để ấm đời bên anh

Rồi khi cây liền cành
Mới hiểu cây kia độc
Một thân cây còi cọc
Chỉ ra trái ưu sầu.

Có người đi nguyện cầu
Tìm một nơi xứng đáng
Để chọn mặt gởi vàng
Cho cuộc đời sáng lạng

Ngờ đâu trời chưa sáng
Một người đã ra đi
Người kia còn lại gì
Trong ngàn thu vĩnh biệt ?

Trời cho em tất cả
Ham hố và si mê
Đời lại lắm ê chề
Cho đi - rồi lấy lại.

Cát vàng- người tham đãi
Cố tìm được của ngon
Ngờ đâu đời héo hon
Trong cô đơn sầu khổ.

Nghiệp không ở trong đời
Có đâu đến tìm ta?
Nghiệp ở NGAY TRONG LÒNG
Mà chẳng ai thấy cả.
Bởi thế nên Thật- Giả
Lẫn lộn để người nhầm.