Một Câu Chuyện Làm Giầu

25/09/2020
mo-t-cau-chuye-n-la-m-gia-u

Một câu chuyện.

Có một ông tên Năm mở tiệm tạp hóa lớn ở Sài gòn, bán buôn đông đúc lắm.

Một hôm có hai vợ chồng, ẳm đứa con tới mua một hộp sữa giá 235.000 đồng. Ông chồng lục bóp moi hết tiền ra, bà vợ cũng lục túi, cả hai gom lại chỉ có 230.000 đồng. Thấy vậy người vợ bước tới ông chủ tiệm năn nỉ :
- Dạ hai vợ chồng tôi gom hết rồi cũng chỉ được nhiêu đây, ông bán dùm tụi tôi cảm ơn nhiều lắm. Con bé đã gần 3 tháng rồi chưa có tí giọt sữa nào ông ạ.
- Không bán chị ơi. Bán kiểu thiếu vậy hoài chắc tôi sập tiệm quá !

Nói rồi ông Năm khoát tay đuổi hai vợ chồng kia đi. Thấy đứng xớ rớ hoài ông nạt :
- Trời ơi không có tiền thì biến, đứng hoài làm sao tôi bán buôn gì được đây !

Rồi ông bận bịu tíu tít vì khách mua hàng, mấy thằng giao hàng tới ào ào...
...
Mấy năm sau. Ông Năm được con trai rước qua Mỹ ở bang Florida. Ngày ngày ăn bơ sữa, uống ca cao, ông khỏe mạnh ra thấy rõ.
Có lần thằng con mua cho ông cái tivi 100 inch mới. Cái cũ 65 inch không biết để đâu, ông khiêng ra ngoài cửa, dán tấm giấy chữ "FREE" to tướng để tặng không.

Gần cả tháng trời chẳng ai thèm lấy của ông. Một bữa ngồi buồn, liên tưởng tới cái ngày ông đuổi hia vợ chồng kia về không bán lon sữa vì họ thiếu 5000 đồng, rồi nhìn lại cái tivi khổng lồ bỏ cho hư nogài đường mà tụi Mỹ chẳng đoái hoài, bất giác ông Năm thấy chạnh lòng...

Gần Tết ông Năm đòi về quê hương. Thằng con thuê người dẫn ông về. Lật dật ông xách va li xuống xe, tới ngôi nhà cũ xưa ông đã bán để xuất cảnh. Ngôi nhà cũ vẫn bán tạp hóa như xưa.
Một cặp vợ chồng dẫn đứa con gái ba tuổi bước vào mua một đôi dép hai quai cho con bé. Người chồng cũng lục túi mình, lục cả vợ...rốt cục vẫn còn thiếu năm ngàn.
Rồi họ cũng bị đuổi đi như ông Năm đã đuổi hai vợ chồng trẻ hôm nào. Con bé bước theo mẹ còn ngoái đầu nhìn lại đôi dép, đôi mắt nó vừa tiếc nuối vừa đau buồn...

Nhìn cảnh tượng lòng ông Năm đau thắt lại. Qua Mỹ rồi mới biết, cả một cái tivi mấy chục triệu đồng VN tụi nó còn bỏ không lấy. Trong khi dân mình chỉ 5000 đồng thôi cũng keo kiệt với nhau.
Chỉ vì người Việt ở trong nước, nghèo túng. Thằng nghèo lại đè đầu thằng nghèo ra mà bóc lột. Như thế chưa đủ xấu hổ sao. Như thế chưa đủ nhục nhã sao?🤔

....
Vì thế hồi còn sống, Má chẳng bao giờ cho Avid và các anh chị buôn bán.
Bởi không nhìn ra thế giới, chỉ bằng mớ tri thức nhỏ nhoi hẹp hòi, người bán buôn trở nên đê tiện với chính đồng bào của mình.
Và cũng không ít ngừoi hãnh diện vì đã phất lên trong sự giàu có.
Mà không biết rằng thế giới đang nhìn vào họ như những kẻ đê tiện nhất trần gian.