Giá Như

25/09/2020
gia-nhu

GIÁ NHƯ

Đã từ lâu tôi không hề cầm bút
Bởi hương lòng nghi ngút những nỗi đau
Bỗng hôm nay quá khứ lại dâng trào
Trái tim nhỏ ai cào mà rang rát

Nhớ một thuở xây lâu đài trên cát
Sóng xô bờ vỗ nát tháp tình yêu
Mộng đương hồng phút chốc phủ rong rêu
Hồn cô lữ ôm bóng chiều dốc ngược 

Giá có thể quay thời gian lại được 
Cơn mưa đời chẳng làm ướt tuổi xuân
Để bây chừ rơi vào bễ trầm luân 
Sầu giăng lối, bâng khuâng, lòng trĩu nặng

Ừ có lẽ , trời già đương thiếu nắng 
Nên kiếp này trống vắng một bờ vai
Chỉ mình ta thêu giấc mộng trang đài
Rồi tự huyễn “Ngày mai trời sẽ sáng “

Nào có thể ... khi suối nguồn , đã cạn
Đành khóc cừơi bầu bạn với màn đêm
Gieo vần thơ bằng ngôn ngữ dịu êm
Ướp nỗi nhớ vào thêm trang hoài niệm