Chuyện lão lang vườn Cụt chân

25/09/2020
chuyen-lao-lang-vuon-cut-chan

Câu chuyện thứ n +

 

 

Nhìn lão chẳng có vẻ gì là bác sĩ cả, Nếu mình không phải chuyên gia lừa đảo thì cũng chẳng biết được lão già không chân, ngồi vặn vẹo trên giường kia là 1 lang băm chính hiệu.

Ai đến khám, lão cũng bật cái đèn pin lên, chói lòa cả mắt, lão soi vào mắt bệnh nhân và bắt đầu bằng cái giọng khàn khàn như con ếch già dưới bụi khoai nước : " nói trước đi rồi tôi nói"... và rồi con bệnh bắt đầu trình bày đủ thứ nguyên nhân mà người ta nghĩ là đã gây nên cơn đau lưng, đau sống lưng, đau mắt, ngứa tai, ngứa nách, ... cả chuyện vợ chồng, con cái, cũng là nguyên nhân gây ra bệnh nên phải đến nhờ thầy bốc thuốc.

Cứ nghe chưa xong chuyện người này, lão đã kịp soi ba bốn người khác, mắt lão chỉ liếc qua, liếc lại 1 lần mỗi con bệnh.

" Bà vì làm nhiều quá" - chỉ vào mặt một cô gái ước chừng 40 tuổi, mặt mũi xinh đẹp, son phấn quần áo thơm tho và có vẻ quý phái.
" Tôi thì có phải làm gì lắm đâu"

" bà tưởng tôi nói việc bếp núc, lao lực à, không phải" - lão vẫn tiếp bằng cái giọng khè khè , rồi cười rất khả ố. Tự nhiên thấy Chị kia đỏ mặt và đôi mắt long lanh có vẻ ướt át.
" Thầy cố cho em thuốc, chứ em thấy ngứa rát mấy tuần liền rồi, gãi không chịu nổi, không đi làm được>"

- Thế rồi, lão vứt ra 1 bọc thuốc, nói, " Đọc kĩ hướng dẫn trước khi dùng". Thanh toán 89.000 nhé"

Cô gái rút ra tờ 100.000. và lão trả lại 11.000 đồng ( không thừa, không thiếu)

- " bà bị đau xương chẩm rồi, vác cho lắm vào. Ngủ thì nằm ngửa ra, sao cứ ngồi dậy giữa đêm làm gì chẳng đau. Đêm hôm ngủ không ngủ, cứ chỗm hỗm ra đấy, ko đau mới là lạ:"

- Mặt con bệnh nghệt ra, như thể ông lang vườn này hằng đêm ngồi xem vợ chồng bà tranh luận trên giường thì phải, mà nói như người trong cuộc vậy. Tái mét.

' " ngày 2 viên, sáng tối, trước khi ngủ 1h thì uống." Và lại tung ra túi thuốc y như cho cô gái ăn sương ở trên rồi dặn đi dặn lại ;"" đọc kĩ hướng dẫn trước khi dùng nhé"

......................

Cứ thế,ai lão cũng cho túi thuốc y trên và có vài thuôc khác khác. Thanh toán chỉ dưới 100.000 vnđ

-----------------------
Đến lượt tôi, Tôi nhìn thẳng vào mắt lão. Với cái vẻ già nua và chinh chiến đường dài như tôi, lão ngừng vài giây rồi lại cười hề hề đặc sệt chất nghệ mà tôi từng biết . Lão thì thầm tai tôi :" Người trong nghề, a qua chơi thì đợi tôi tới trưa mới nghỉ được. Còn khám thì em chẳng dám qua mắt anh"

- Hóa ra, thuốc chồng đống trong nhà toàn hàng lởm, toàn của những hãng thuốc ko biết tên trong danh bạ nào. Nơi thăm khám của lão bé tin hin,nhưng cái sân rộng đủ chứa cả ô tô tải... khách hàng cứ nườm nượp kéo đến. 5 người ngồi đợi khám, thì có tới 3 con cò mồi người nhà lão, ngồi đó để bảo vệ lão, trông xe cho khách và ngăn cản những ai có ý định chụp ảnh lăng xê lão trên mạng.

.................
Gần tan buổi trưa, tôi mới lại gần hỏi lão về cái chân bị ngứa cả tháng nay của mình. Bôi thuốc mãi chẳng khỏi, mà bọn bác sĩ bệnh viện Bạch Mai, Da Liễu... chỉ là lũ ăn hại, xét nghiệm máu rồi da đủ kiểu, kê thuốc, tiêm đủ kiểu, bôi, kiêng đủ kiểu chẳng khỏi mà càng lúc càng lan rộng.
- Lão lang vườn nhìn nhìn vết thương rồi phán : Trước e cũng bị thế này, thời dẫm phải dioxin trong rừng U Minh những năm 62. Về sau phải sống với nó 17 năm nữa mới hết. Em có trồng mấy cây thuốc sau vườn, để em kêu mấy đứa lấy cho a mang về ngâm chân, đảm bảo khỏi tiệt luôn. Chứ thuốc thang ở đây, a lạ gì....

+ ông không sợ bọn quản lý thị trường à.? tôi hỏi.

- Thằng Hanh lên trưởng rồi, e còn sợ gì nữa mà không tranh thủ làm tý.

( Hanh là thằng em họ tôi, quản lý thị trường khu Quảng Giao, hải Phòng)....

.................
Làm vài ly bia Hà Nội đóng lon. Lại lô nhố khách hàng tới thăm khám. Tôi cáo từ đi về, cảm ơn vì mấy cái lá thuốc. Đi ngang qua sân sau, thấy mấy đứa cháu của lão năm nay mới học lớp 5 lớp 6 ngồi nhặt những vỉ thuốc xanh, vàng trắng, đỏ buộc lại thành từng cọc, từng cọc rồi dán thêm 1 tấm giấy bên ngoài cho lão tiện ghi chú khi cần.

Ra tới cổng, thấy lão quát đứa nhỏ. : Mau mang thuốc lên nhà trên đi Giả ơi.

- Còn thằng Tạo đi chơi vì nó quá nhỏ, lão chưa muốn chúng ngấm mùi tiền.