Bàn Tay Trả nghiệp

25/09/2020
ba-n-tay-tra-nghie-p

àn tay này giống hệt bàn tay Avid năm 21 tuổi. Hè năm thứ nhất Đại học.
Bây giờ mới hiểu, chỉ là trả quả cuộc đời.

Nhà Avid ở xưa không tốn tiền xây. Mấy chú bác làm công nhân cho Ba, qua xây nhà dùm. Họ rất cực khổ để làm được một cái cầu thang bằng đá mài, chỉ lên một lầu. Song lúc đó anh chị em Avid chỉ biết chơi đùa vui trên cái cầu thang đó trong những ngày trước giải phóng, nhà còn tiền bạc. Làm sao biết được sự cực nhọc là như thế nào..

Tới hè năm thứ nhất, Ba đi làm hồ nhận làm một cái cầu thang ở một ngôi nhà trên đường Trần hưng Đạo. Cầu thang bốn tầng, dài gấp bốn lần cái cầu thang của nhà mình. Chỉ có Ba, Avid và một chú làm. Ba người đeo bao tay chà xát cho mòn đá để lộ ra vân đá, đó gọi là đá mài.

Chà chỉ được 2 tầng, Ba và chú kia bỏ việc. Vì tay đã bị xi măng ăn sâu vào toét da, rất đau. Hai người bất lực ngồi nhìn Avid cặm cụi chà lên tới cầu thang cuối. Tối nào về Má phải nấu cho Avid nồi nước nóng, bỏ muối vô rồi ngâm đôi tay vì rát quá chịu hông nổi. Sáng dậy dùng vải quấn đôi tay rồi tiếp tục lên đường...

Kết quả hết hè đôi tay chi chít những vết loét như hố bom, cầm viết cũng khó. Bạn bè thấy thương lấy tập viết dùm lúc lên giảng đường....

Quả báo là vậy. Mình hưởng trên công sức lao động của người dưng, sẽ có ngày mình phải nai lưng đổ mồ hôi, và cả máu ra, để bù lại. 
Vì vốn lẽ ngừoi dưng không nợ gì bạn cả.